CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA
Quốc gia là lãnh thổ trong đó ngườI dân có chủ quyền. Quốc, hay
là nước (ý nói lãnh thổ), là đơn vị địa lý chính trị của thế giớI; giống như
gia, hay là nhà (ý nói ngườI dân), là đơn vị của xã hộI (trong một nước). Quốc
gia được thành lập từ những bộ lạc, phát triền văn minh và văn hóa, thu phục
được các bộ lạc tương tự chũng tộc bằng sự đồng thuận, tự quyết và cộng hòa.
Trong thờI quân chủ đế chế, chủ quyền quốc gia được thiết lập
bằng sức mạnh quân sự mạnh được yếu thua. Triều đạI được dựng lên bằng chiến
tranh và duy trì bằng đạo đức. Trong thờI gian này, vì nước mạnh thôn tính nước
yếu bằng sức mạnh quân sự cho nên địa lý chính trị của thế giớI thay đổI mau
chóng. Cho đến khi lãnh thổ lãnh hảI quốc gia được quy định bằng luật pháp quốc
tế và chính trị dân chủ thì sự thay đổI mau chóng này không còn nửa.
Chính nghĩa quốc gia là quyền quốc gia (nation rights) và sự
phát triển lòng yêu nước vớI mục đích bảo vệ lãnh thổ quốc gia và quyền lợI của
ngườI dân; ngườI theo chính nghĩa quốc gia thì được gọI là “ngườI quốc gia”. Vì
quốc gia bao gồm lãnh thổ, lãnh hảI và người dân, nên chính nghĩa quốc gia là
vắn tắt của chính nghĩa quốc gia dân tộc, hay là “chính nghĩa dân tộc”. Nhưng
vì nhân loạI có nhiều chũng, chũng có nhiều tộc và tộc có nhiều họ; và vì ngườI
dân trong một nước có thể đa chũng (như Hoa Kỳ) hay đa tộc (như Trung Hoa); nên
“chính nghĩa dân tộc” được gọi chính thức và đầy đủ là chính nghĩa quốc gia.
Cần phải phân biệt chính nghĩa quốc gia với chủ nghĩa quốc gia
quá khích, hay còn được gọI là chũ nghĩa dân tộc cực đoan (fascm, racism). Chủ nghĩa quốc gia nếu có , là sự lợI dụng
chính nghĩa quốc gia để xâm lược hay thống trị. Chủ nghĩa quốc gia quá khích có
3 đặc tính: một là chũng tộc xiêu đẵng, hai là sự sợ hãi và hận thù giã tạo, và
ba là lòng yêu nước tuyệt đốI và mù quáng. Trong lịch sử nhân loạI, chũ nghĩa
quốc gia quá khích điễn hình là ba nước trong khốI “phe trục” (Đức, Ý và Nhật)
trong thờI chiến tranh thế giớI thứ hai. Một vấn đề cần lưu ý, Sự bành trướng
quốc gia bằng sức mạnh quân sự trong thờI đạI quân chủ đế quốc, đa số chỉ dựa
vào quy luật mạnh được yếu thua mà thôi và không nhất thiết là do chủ nghĩa
quốc gia quá khích.
Chính nghĩa quốc gia là quan trọng và cần thiết để đốI phó vớI
ngoạI bang xâm lược và các chủ nghĩa quốc tế tội ác. Chính nghĩa quốc gia không
những chỉ bảo vệ lãnh thổ và lãnh hảI mà còn bảo vệ quyền lợI kinh tế và văn
hóa của ngườI dân chống lạI xâm lược kinh tế và sự hũy diệt văn hóa dân tộc của
chủ nghĩa quốc tế hay của ngoại bang xâm lược thông qua bè lũ tay sai. Tuy
Nhiên, chính nghĩa quốc gia không chống lại độc tài quốc gia. NgườI dân trong
một nước thiếu dân chủ tự do có chiến tranh nội bộ chống độc tài nội bộ thì
không cần và không nên theo chủ nghĩa gì cả. Trong một nước độc tài nộI bộ (như
quân phiệt Miến Điện), ngườI dân đấu tranh cho dân chủ tự do không vì chủ nghĩa
( như chủ nghĩa xã hộI, chủ nghĩa tư bản hay chính nghĩa quốc gia) vì quân
phiệt Miến Điện không phảI là tay sai ngoại bang hay chủ nghĩa quốc tế. Nếu sự
thống trị là của bè lủ tay sai ngoạI bang hay chủ nghĩa quốc tế thì cuộc đấu
tranh, trước hết, phảI là cuộc đấu tranh cho quốc gia của chính nghĩa quốc gia.
“Đất nước còn trong tay ngườI quốc gia là còn tất cả, đất nước
rơi vào tay cộng sản (tay sai quốc tế cộng sản) là mất tất cả…” lờI của tổng
thống VNCH, Nguyến văn Thiệu, đã tóm tắt ý chính của sự quan trọng và cần thiết
của chũ nghĩa quốc gia. Quốc gia không còn thì dân chủ tự do để làm gì và để
cho ai? Trong trường hợp của nước Việt Nam ngày hôm nay dướI sự thống trị của
bè lủ việt cộng, đang trụ hình làm tay sai tàu cộng vốn là tàn dư của chủ nghĩa
cộng sản quốc tế, thì dân chủ tự do ngay cả có thật cũng không còn ý nghĩa khi
trên 20 phần trăm dân số Việt Nam là ngoạI bang giàu có. Ý chính là đất nước
phảI thuộc về ngườI quốc gia thì lãnh thổ lãnh hãi và quyền lợi của người dân
mới được bảo vệ và dân chủ tự do mớI có ý nghĩa.
Cộng sản là một tổ chức tộI ác kinh tế chính trị xã hộI quốc tế,
một hệ thống đế quốc mạnh được yếu thua, vô pháp vô nhân, điên cuồng chủ nghĩa.
Chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa quốc tế hoang tưởng và độc ác, thi hành bởI
một lủ vô sản côn đồ quốc tế chống lạI chính nghĩa quốc gia và dân chủ tự do.
Mục đích của cộng sản là tiêu diệt chính nghĩa quốc gia và dân chủ tự do để
phục vụ chũ nghĩa cộng sản quốc tế; vì bản chất chính của cộng sản là chống lạI
quốc gia, là phản quốc, cho nên chủ nghĩa cộng sản là kẻ thù của chính nghĩa
quốc gia.
Việt cộng là tay sai của cộng sản quốc tế, trước đây là Liên Sô,
sau này là Tàu cộng. Việt cộng thi hành mệnh lệnh của quốc tế cộng sản cướp
nước, tiêu diệt chính nghĩa quốc gia và quốc tế hóa Việt Nam. Việt cộng cướp
nước Việt Nam bằng chiêu bài chủ nghĩa dân tộc cực đoan, chúng lường gạt dân
Việt Nam vào 4 cuộc chiến tranh quốc tế (Pháp, Mỹ, Miên và Tàu) theo chỉ thị bành
trướng lãnh thổ của quốc tế cộng sản bằng vủ khí cung cấp bởI quốc tế cộng sản.
Việt cộng ám sát thủ tiêu những lãnh tụ quốc gia chân chính như ông Ngô Đình
Khôi, ông Phạm Quỳnh, đức Huỳnh Phú Sổ, giáo sư Nguyễn văn Bông… và hàng ngàn
cán bộ nhân viên chính phủ quốc gia để gây sợ hãi hận thù và rốI loạn, chúng
tuyên truyền đánh phá bôi nhọ chụp mũ vu khống chính phủ quốc gia để tạo điều
kiện cho chúng dể dàng cướp nước VIệt Nam.
Việt cộng tiêu diệt chính nghĩa quốc gia chân chính và quốc tế
hóa nước Việt Nam bằng cách tiêu diệt văn hóa, kinh tế và lich sử quốc gia và
thay thế bằng sản phẩm quốc tế ngoạI bang. VIệt cộng tiêu diệt văn hóa dân tộc
bằng cách bôi nhọ chụp mũ vu khống văn hóa VIệt Nam là đồI trụy và phản động,
chúng đốt sách, giết thầy và nhồI sọ học trò; sau đó chúng vật chất hóa văn hóa
Việt Nam bằng giáo dục tuyên truyền nhồI sọ và chúng quốc tế hóa văn hóa Việt
Nam bằng văn hóa ngoạI lai, lai căng chúng vác về từ bên tàu. Việt cộng tiêu
diệt kinh tế quốc gia trước bằng chủ nghĩa xá hộI, sau bằng chủ nghĩa tư bản,
chúng đuổI dân Việt Nam đi và rước ngoạI bang vào như tàu cộng, tư bản quốc tế
và “việt kiều đô la” để cùng chúng vơ vét tài nguyên, bóc lột ngườI dân, thống
trị và quốc tế hóa kinh tế Việt Nam.
Sử gia chân chính không lọc lựa những cái đúng mà chỉ ghi chép
trung thực những gì xảy ra. Lịch sử quốc gia Việt Nam khởI đầu luôn luôn có câu
chuyện truyền thuyết con rồng cháu tiên. Truyền thuyết không phảI là sự thật
nhưng nó có giá trị lịch sử và tinh thần mà sử gia quốc gia có bổn phận phảI
ghi chép lại. Việt cộng thóa mạ, bôi bẩn, bóp méo và xóa bỏ lịch sử quốc gia và
tinh thần dân tộc con rồng cháu tiên của ngườI Việt Nam; thay vào đó chúng thêu
dệt huyền thoạI tôn thờ lãnh tụ đãng việt cộng và lãnh tụ cộng sản quốc tế;
chúng nhồI sọ dân Việt Nam rằng lịch sử VIệt Nam khởI đầu từ phong trào cách
mạng và giảI phóng của cộng sản quốc tế, còn trước đó là phong kiến tộI ác. Nói
tóm lạI, việt cộng tìm mọI cách tiêu diệt lịch sử quốc gia để quốc tế hóa lịch
sử Việt Nam.
TộI ác của đãng cộng sản có hai phần rỏ rệt: một là phản quốc và
hai là phản dân chủ. Yếu tố phản quốc căn bản của việt cộng là tiêu diệt quốc
gia phục vụ quốc tế, hay nói tắt là quốc tế hóa. Trong khi cách mạng dân chủ
đấu tranh chống chính trị độc tài và các chủ nghĩa kinh tế theo chức năng thì
chính nghĩa quốc gia chống quốc tế hóa theo bản năng, giống như chủ nghĩa gia
đình chống xã hộI hóa. Cộng sản đã tìm mọI cách để khoát chiếc áo quốc gia dân
tộc giã tạo để ngườI dân không thể phân biệt được đâu là quốc tế đâu là quốc
gia, và luận điệu “chống tất cả độc tài” hay là “bọn này độc tài hơn cộng sản”
là luận điệu hù dọa, bôi nhọ lẩn lộn kiểu lộng chân thành giả, lộng giả thành
chân làm lợI cho cộng sản. Xin phân biệt rằng độc tài quốc gia khác với độc tài
quốc tế (tay sai đế quốc) và chính nghĩa quốc gia không chống độc tài quốc gia.
Chống cộng sản là chống quốc tế hóa là bảo vệ quốc gia, có quốc gia thì mớI có
dân chủ, cho nên “quốc gia trước dân chủ sau”, đó là nguyên tắc căn bản của
chính nghĩa quốc gia.
Tinh thần và chính nghĩa quốc gia VIệt Nam đã có từ lâu bất chấp
thể chế chính trị là gì. NgườI Việt quốc gia chống ngoạI bang xâm lược kể từ
thờI Hồng Bàng lập quốc. TrảI qua bốn ngàn năm lịch sử, kẻ thù xâm lược Việt
Nam đã nhiều lần bị đánh bạI qua những giai đoạn lịch sử dân tộc. Nhưng đến
ngày hôm nay thì Việt Nam đang trong một giai đoạn đen tốI nhất của lịch sử vì
đế quốc cộng sản không đơn giản chỉ là đế quốc tàu . ĐạI họa mất nước của dân
tộc đang xảy ra vì lũ bán nước - hiện thân tay sai của đế quốc cộng sản quốc tế
vô cùng gian manh và độc ác - đang thống trị Việt Nam.
Theo dòng lịch sử, Việt Nam có 3 kẻ thù đó là đế quốc tàu, thực
dân Pháp và VIệt cộng - tay sai quốc tế cộng sản hiện nay đang thống trị Việt
Nam. Trong giai đoạn chống thực dân, một điều quan trọng cần nói là chỉ có
ngườI Việt quốc gia mớI chống thực dân, việt cộng không bao giờ chống thực dân,
đây là sự thật mà có rất nhiều ngườI không dám hiểu. Một sự thật khác là Việt
cộng gian manh , xảo trá và độc ác hơn thực dân nên đã có nhiều ngườI dân thà
sống vớI thực dân hơn là sống dướI bạo quyền việt cộng. Thực dân Pháp cướp nước
Việt Nam năm 1887 và trả lạI độc lập cho VIệt Nam năm 1947. VIệt cộng cướp
chính quyền Việt Nam năm 1945 và tuyên bố “kháng chiến chống thực dân pháp”
ngày 19 tháng 12 năm 1946- trước khi “kháng chiến” việt cộng đã cấu kết vớI
“thực dân” đánh giết ngườI Việt quốc gia cho tớI khi pháp trở mặt đánh lạI
chúng. Sau khi tuyên bố “kháng chiến”, chỉ có ngườI quốc gia mớI thật sự tiếp
tục đánh pháp cho tớI khi pháp trả lạI độc lập thì lúc đó việt cộng mớI “kháng
chiến” – có nghĩa là việt cộng chỉ đánh phá độc lập của VIệt Nam. NgườI VIệt
quốc gia đã chống thực dân pháp ngay từ lúc thực dân bắt đầu cướp nước Việt
Nam. Tài liệu lịch sử sau đây tóm tắt các cuộc đấu tranh kể từ đầu thế kỷ 20
của ngườI Việt quốc gia chống pháp.
Chính nghĩa quốc gia nhất là đối với người Việt cho dù bị chinh
quyền Bảo hộ cố vùi lấp, vẩn là tiếng gọi vang vọng. Cuộc khởi nghĩa của Đề
Tham ở vùng Phu Thọ và Phú Yên kéo dài đến năm 1913 mới bị dập tắt. Trong khi
đó luôn có những âm mưu đánh đuổi người Phap như vụ Ha Thanh đầu độc (1908), vụ
nổ bom ở Bắc Kỳ do Việt Nam Quang phục Hội thực hiện (1913), việcvua Duy Tan
bôn tẩu (1916), vụ mưu sát Toàn quyền Merlin của Tam Tam Xa (1924), cuộc
Khởinghĩa Yen Bái của Việt Nam Quốc dân Đảng (1930) làm chính phủ Bảo hộ phải
luôn tìm cách trấn áp.
Vào thế kỷ 20, ở Việt Nam có xuất hiện hai phong trao hiện đại
hóa song song. Phong trào đầu tiên là Đông Du ("Go East"). Phong trào
bắt đầu vào năm 1905 bởi Phan Bội Châu. Kế hoạch của cụ Phan la gửi sinh viên
Việt Nam sang Nhật Bản để học các kỹ năng hiện đại, do đó trong tương lai họ có
thể lanh đạo một cuộc nổi dậy vũ trang chống Phap thành công. Với Hoang tử
Cường Để, ông bắt đầu hai tổ chức tại Nhật Bản: Duy Tân Hội va Việt Nam Công Hiến
Hội. Nhưng do áp lực ngoại giao của Pháp, Nhật Bản sau đó bị trục xuất cụ Phan.
Ông Phan Châu Trinh, người ủng hộ cuộc đấu tranh ôn hoa, bất bạo
động để giành độc lập, dẫn đầu phong trào thứ hai, phong trào Duy Tân (Hiện
đại), trong đó nhấn mạnh giáo dục cho quần chúng, hiện đại hóa đất nước, bồI
dưỡng sự hiểu biết và khoan dung giữa người Pháp và người Việt, và chuyển tiếp
quyền lực trong hòa bình. Phần đầu của thế kỷ 20 đã chứng kiến sự phát triển
của mẩu tự La tinh làm chử Quốc Ngữ cho ngôn ngữ tiếng Việt. Người Việt Nam yêu
nước đa nhận ra tiềm năng của Quốc Ngữ như một công cụ hữu ích để nhanh chong
giảm mù chữ và giáo dục quần chúng. Cac văn bản truyền thống Trung Hoa hoặc chữ
Nôm được xem là quá cồng kềnh va quá khó để học. Việc sử dụng của văn xuôi
trong văn học cũng trở nên phổ biến với sự xuất hiện của nhiều tiểu thuyết; nổI
tiếng nhất là những người từ nhóm văn chương Tự Lực Văn Đoàn.
Khi Pháp đàn áp cả hai phong trào yêu nuớc này, và sau khi chứng
kiến các cuộc cách mạng trong hành động ở Trung Hoa và Nga, cách mạng Việt Nam
bắt đầu chuyển sang con đường triệt để. Cụ Phan Bội Châu đã tạo ra Việt Nam
Quang Phục Hội tại Quảng Châu, ông lên kế hoạch kháng chiến vũ trang chống
Pháp. Trong năm 1925, các mật vụ của Pháp đã bắt được ông ở Thượng Hải và áp
tải ông về Việt Nam. Do sự phổ biến va danh tiếng của ông, cụ Phan Bội Châu đã
được tha khỏi án tử hình và bị quản thúc tại nhà cho đến khi ông qua đời vào
năm 1940.
Trong năm 1927, Việt Nam Quốc Dân Đảng (Đảng Dân tộc Quốc Gia
Việt Nam), mô hình theo Quốc dân đảng ở Trung Hoa, được thành lập, tổ chức vũ
trang Khởi nghĩa Yên Bái năm 1930 ở Bắc Kỳ thất bại và đã dẫn đến việc Chủ tịch
Nguyễn Thái Học và nhiều nhà lãnh đạo khác, bị bắt và bị hành quyết bởi máy
chém của thực dân Pháp.
Tương tự như chống thực dân Pháp, công cuộc đấu tranh chống việt
cộng – tay sai quốc tế cộng sản (còn được gọI là cuộc chiến quốc cộng) của
ngườI Việt quốc gia đã khởI đầu rất sớm, kể từ khi việt cộng cấu kết vớI thực
dân như được giải thích sau đây: Tại Hà Nội và các tỉnh miền Bắc, Việt Minh chỉ
điểm cho Pháp bắt bớ tiêu diệt các đảng phái Quốc Gia. Tháng 7-1946 Võ Nguyên
Giáp chỉ huy tấn công lực lượng Việt Nam Quốc Dân đảng các tỉnh Thượng du, như
Bắc Ninh, Lạng Sơn, Bằng Giang, chúng giết cả tù binh, tàn sát dã man các thương
binh, đó là những ngày khởi đầu của cuộc chiến tranh Quốc - Cộng. Việt Minh
được Pháp tiếp tế đạn dược đầy đủ nên đã đè bẹp các lực lượng Việt Quốc, Việt
Cách, tàn quân của Quốc gia còn độ một nghìn người chạy trốn sang Tầu.
Cuộc chiến quốc cộng không phảI là nộI chiến vì việt cộng không
phảI là một đãng phái trị của Việt Nam mà là của quốc tế cộng sản. Kể từ đó trờ
đi, trên 3 triệu ngườI Việt Nam đã phảI hy sinh, nhưng những anh hùng quốc gia
vẩn tiếp tục truyền thống của cha ông xã thân cho nước. Từ ông Ngô Đình DIệm,
ông Nguyển văn Thiệu… cho tớI anh hùng Trần văn Bá, và tất cã những chiến sỉ vô
danh đấu tranh quân sự hay chính trị ở trong nước Việt Nam hay khắp nơi trên
thế giớI, đã hy sinh hay vẩn tiếp tục công cuộc đấu tranh để giái phóng VIệt
Nam thoát khỏI gông cùm cộng phỉ và bá quyền tàu cộng, vẩn tiếp tục tranh đấu;
và chính nghĩa quốc gia Việt Nam vẩn sáng ngờI chính nghĩa quốc gia đấu tranh
cho dân tộc sinh tồn.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.