Saturday, March 19, 2016

NGỤY BIỆN


  "Ôi, cái luỡi không xuơng, nhiều đuờng lắc léo…” ca dao Việt nam


Ngụy biện là lập luận sai để luờng gạt. Ngụy biện có hai đặc điểm quan trọng: Thứ nhất, ngụy biện rất phỗ biến và khá thuyết phục đối với người bình thường. Bạn có thể tìm thấy rất nhiều ví dụ về ngụy biện trong lý luận và thông tin của việt cộng. Thứ hai là, đôi khi rất khó để thấy lập luận ngụy biện. Một lập luận có thể rất yếu, hơi yếu, hơi mạnh mẽ, hoặc rất mạnh mẽ. Một lập luận cũng có thể có nhiều giai đoạn hoặc nhiều phần; có phần mạnh mẽ và có phần yếu. Bằng cách tìm hiểu các phương pháp ngụy biện, bạn có thể tăng cường khả năng lý luận của riêng bạn và hiểu các lập luận sai của người khác. Mục tiêu của bài đọc này là giải thích cho bạn hiểu các thể dạng của ngụy biện để bạn nhận ra những luờng gạt trong lập luận (đặc biệt là của việt cộng); và để giúp bạn nghiêm túc trong lập luận của riêng bạn và chuyển chúng đi từ hướng yếu tới mạnh mẽ.


1) Tấn công nguời thay vì tấn công lý luận
Ngụy biện này là loại tấn công người lý luận thay vì tấn công lý luận của nguời. Ví dụ như cho rằng lý luận của Von Daniken, tác giả của cuốn sách về các nhà du hành vũ trụ cổ, là vô giá trị bởi vì ông là một nguời mạo danh đã bị kết án biển thủ; (tuy đó là đúng, nhưng đó không phải là lý do tại sao cuốn sách vô giá trị). Ví dụ khác là loại tam đoạn luận sau đây, ám chỉ tới bệnh đồng tính luyến ái của Alan Turing:

Alan cho rằng máy móc biết suy nghĩ
Nhưng Alan là bê đê
Như vậy máy móc không biết suy nghĩ

Việt cộng thường hay bội nhọ, tấn công cá nhân người việt quốc gia và các nhà đấu tranh dân chủ bằng những trò gian xảo và bỉ ổi như vậy. Ví dụ như chúng bôi nhọ ông Cù Huy Hà Vũ về việc cá nhân hợp pháp của ông ta (vụ án condom). Chúng gán tội hình sự bịa đặt cho nạn nhân để giam cầm hay hành quyết họ.

Những biến thể phổ biến khác của ngụy biện “Tấn công nguời thay vì tấn công lý luận” là :

Tấn công vào sự chân thành: Ví dụ như hỏi rằng làm thế nào bạn có thể tranh luận cho việc ăn chay khi bạn đi giày da, kiểu ngụy biện này tuơng tự như tin rằng hai sai làm thành một đúng.

Lập luận tổng quát: Đây là dạng tấn công một tập thể dựa vào một vài truờng hợp. Ví dụ cho rằng thuyết sinh vật tiến hóa chỉ là một công cụ nham hiểm của bọn duy vật vô thần (ngụy biện là ở bọn duy vật lợi dụng thuyết tiến hóa, không phải lỗi của thuyết tiến hóa); hoặc nói rằng tất cả các khoa học gia đều nghiện ruợu (dựa vào những nghiêng cứu lá cải) . Việt cộng thuờng hay xài ngụy biện này, ví dụ như chúng bôi nhọ VNCH là tham nhũng, hoặc tuớng lãnh hèn nhát hoặc là chúng cho rằng tất cả nguời Việt hải ngoại ăn trợ cấp xã hội…

Nói bóng gió: Nghĩa là tấn công nguời lý luận một cách gián tiếp qua những lờ bóng gió. Ví dụ như “ tại sao khoa học gia không nói hết những gì họ biết? chắc họ sợ làm mọi nguời hoang mang…”. Hoặc là “để tỏ ra lịch sự, tôi không lưu ý đến vấn đề nghiện ruợu của ông…”. Hoặc nữa là làm bộ công bằng để tấn công cá nhân như nói rằng “mặc dầu nhiều nguời nói bà rất ngoan cố nhưng tôi không sợ…”. Nói bóng gió có nhiều biến thể khác, như là tấn công cá nhân nhẹ nhàng với mục đích làm giảm giá trị của nguời lý luận:

..bà có vẻ xúc động quá
..ông có vẻ đổ mồ hôi nặng nề…
..bà đã quên những gì đã nói tuần truớc
..lúc bé tôi cũng nghĩ ngu xuẩn như vậy
..lúc bé, ông không đuợc bú sữa mẹ phải không?
..cái gì đã thúc đẩy ông xuy nghĩ như vậy?

Đặt câu hỏi về sự thông minh của nguời lý luận như là “nếu bà thông minh thì bà mới hiểu tôi…” hoặc là “ngay cả ông cũng có thể hiểu ý tôi…” là ngụy biện. Nguợc lại, cho rằng nguời lý luận thông minh hơn trình độ chung nên bị từ khuớc cũng là ngụy biện, loại ngụy biện này được gọi là miễn nhiệm vì khác biệt hay là đổi chủ đề.


2) Lòn lách và chọc tức
Đây là cách cố gắng làm cho người lý luận tức giận, mà không cần cố gắng để giải quyết các tranh luận truớc mắt. Đôi khi cách này là một chiến thuật trì hoãn. Lòn lách và chọc tức có thể trở thành Tấn công nguời thay vì tấn công lý luận nếu bạn xỉ nhục đối thủ của bạn. Bạn cũng có thể xỉ nhục người khác hay cái mà nguời lý luận đang biện hộ. Việt cộng thường hay dở trò này để phá những diển đàng đấu tranh dân chủ. Chúng thường dùng cách chọc tức như chửi bới, chọc ghẹo, nói ngang, tung hô khẩu hiệu, thách thức, khêu khích, kêu căng, miệt thị, khoe khoang, phô trương...để tạo cho diển giả bị phân tâm.


3) Bôi bác và thêm thắt

Là tấn công nguời lý luận bằng cách thêm thắt hoặc bôi bác ý nghĩa hay vị trí của họ. Ví dụ như tuyên bố rằng thuyết tiến hóa có nghĩa là con chó sinh ra con mèo. Một ví dụ khác là câu nói này “thời buổi này ai mà chống cộng , chỉ có bọn lảnh trợ cấp ganh tị với cộng sản mới chống cộng sản mà thôi”. Thật là lố bịch, vì có ai ganh tị với ăn cướp? Trên internet, có nhiều nguời bôi bác đối thủ bằng cách thêm thắt rồi so sánh đối thủ với Hitler.

4) Thổi phồng vấn đề

Lập luận rằng “vì các học giả tranh luận về một điểm nào đó nên ta có quyền nghi ngờ là họ không biết gì, và toàn bộ lĩnh vực kiến ​​thức của họ đang trong cuộc khủng hoảng hoặc không tồn tại”, lập luận ngụy biện này là thổi phồng vấn đề.
Vấn đề ngụy biện ở đây là thổi phồng những chi tiết tranh cải để che dấu tội ác, việt cộng thường hay ngụy biện kiểu này. Ví dụ như lập luận rằng “vì chưa ai biết rỏ ai thảm sát hàng chục ngàn thường dân Huế trong cuộc đánh lén tết Mậu Thân 1968, nên có thể nghi ngờ về sự thật của thảm sát này”. Hay là “vì hai nhà sử học tranh luận về số nạn nhân Hitler đã giết chết, năm triệu hay sáu triệu người Do Thái, nên có thể nghi ngờ về sự hiện hữu của thảm sát này”.
Nguợc lại, việc thiếu tuớng Loan xử tử (bắn) một tên khủng bố việt cộng tại mặt trận đã bị việt cộng và cơ quan tuyên truyền cộng sản thế giới thổi phồng sự mạnh bạo của nó với mục đích bôi nhọ và chụp mũ VNCH là ác độc. Đây là ngụy biện thổi phồng vấn đề để bôi nhọ đối phuơng và để che dấu tội ác khũng bố của việt cộng. Quyền xử lý bọn khủng bố tại mặt trận là quyền tự vệ chính đáng; và tên khủng bố việt cộng bị xử tử vì hắn đang bắn giết thuờng dân vô tội ( hắn vừa mới sát hại một gia đình gồm cả trẻ em). Nếu không tìm hiểu nguyên nhân và truờng hợp mà tung tin một chiều về việc xử tử này là ngụy biện thổi phồng vấn đề để bôi nhọ VNCH.

5) Hù Dọa và mơ tuởng
Nói rằng đối thủ nói sai bởi vì nếu hắn nói đúng, thì những điều xấu sẽ xảy ra. Ví dụ như: việt cộng nói rằng chúng phải cai trị, bởi vì “nuớc Viet Nam không có việt cộng thì sẽ hỗn loạn và nguy hiểm”. Hoặc là : bị cáo giết vợ phải bị buộc tội, bởi vì nếu không thì những người chồng khác sẽ được khuyến khích để giết vợ của họ.
Việt cộng thuờng hay ngụy biện bằng hù dọa, ví dụ như việt cộng giải thích lý do chúng đàn áp tôn giáo để “bảo vệ những nguời không tôn giáo” (nghĩa là chúng hù dọa rằng tôn giáo sẽ đàn áp nguời vô thần). Hoặc là trong thời chiến tranh chúng tuyên truyền rằng nếu không theo chúng thì sẽ bị mỹ ngụy giết. Một hình thức phổ thông của hù dọa là chụp mũ mà việt cộng thuờng dùng để trù dập nguời vô tội bằng cách gán cho họ những tội danh hoàn toàn bịa đạt. Chụp mũ cũng đuợc việt cộng dùng để bôi nhọ đối phuơng, ví dụ như chúng rêu rao rằng chống cộng là vì muốn tranh dành quyền lực với chúng, hay là chống cộng là vì thù hận.
Lý luận dựa vào mơ tưởng là một loại ngụy biện có liên quan chặt chẽ đến ngụy biện hù dọa. Mơ tuởng là tin vào những việc tốt sẽ xảy ra bất chấp sự thật, ví dụ như việt cộng lý luận mơ tuởng rằng con đuờng làm tay sai cho tàu cộng sẽ giúp cho Viet Nam phát triển bất chấp sự thật về bản chất lưu manh của tàu cộng.

6) Một chiều
Ngụy biện một chiều là xử dụng những lý luận xu huớng và che dấu hoặc cấm đoán những lý luận nguợc lại. Lý luận một chiều là bản chất suy nghĩ của việt cộng; toàn bộ thông tin tư tuởng của việt cộng là phải “đi theo lề phải” và những ai dám suy nghĩ khác là ‘phản động’ . Tư tuởng một chiều là tư tuởng ngục tù, hủy hoại tiến bộ, đưa đến ngu dân. Một ví dụ ngộ nghĩnh là lời ngụy biện một chiều của Uri Geller, một ma thuật gia, để biện minh cho sự thất bại của hắn rằng “ vì có sự hiện diện cũa những nguời không tin nên ông ta không thể xuất hồn biểu diễn đuợc”, có nghĩa là ma thuật chỉ xảy ra cho những kẻ tin vào ma giáo.

7) Cực đoan

Lý luận cực đoan là quyết đoán rằng chỉ có hai lựa chọn trong khi thực tế có nhiều. Cộng sản là một chủ thuyết xã hội cực đoan và lý luận của cộng sản là lý luận cực kỳ cực đoan. Tư tuởng cộng sản giống như thị giác của loài chó, chó chỉ nhìn thấy hai màu đen trắng và chúng không có giác quan về máu sắc. Cộng sản không hiểu đuợc màu sắc dân chủ tự do mà chỉ thấy màu đen của những chủ nghĩa cực đoan (quân chủ phong kiến, chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa khũng bố, chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa xả hội…). Tư tuởng cộng sản giống như dòi bọ trong đống phân vì chúng tin rằng xã hội loài nguời không cộng sản là một đống phân; điều trớ trêu là chính chủ nghĩa cộng sản là một con dòi to nhất trong cái đống phân đó.. Ví dụ như việt cộng nói rằng chỉ có chúng mới yêu nuớc và những ai không phục tòng chúng là không yêu nuớc, không có lựa chọn thứ ba. Một ví dụ nữa về cực đoan là giả định sự lựa chọn của dân Việt Nam phải chống tàu cộng xâm luợc truớc hay chống việt cộng truớc, mà thật ra con đuờng thứ ba mới đúng. Đó là phải chống cả hai, vì không thể chống xâm luợc mà không chống tay sai của bọn xâm luợc.

8) Hòa hợp giả tạo
Hòa hợp giả tạo là ngụy biện ngược lại của ngụy biện cực đoan. Có nghĩa là có những vấn đề chỉ có hai cách lựa chọn, và hòa hợp giả tạo là cố chọn con đường thứ ba trong những vấn đề mà chỉ có hai cách lựa chọn. Trên phương diện lý luận, hòa hợp giả tạo cũng có nghĩa là chấp nhận lý luận chính giửa của những ý kiến khác nhau. Ví dụ như có người cho rằng trái đất được tạo ra khoảng 20000 năm nay và có người cho rằng trái đất đã có khoảng 10000 năm nay, vậy thì sự thật phải là trái đất đã được tạo ra khoảng 15000 năm nay.
Chủ nghĩa cộng sản là chũ nghĩa xả hội cực đoan, cộng sản chỉ cho hai cách lựa chọn: một là theo cộng sản hai là phản động. Hòa hợp với cộng sản là cố chọn con đường thứ ba với cộng sản là hòa hợp giả tạo.

9) Nghịch đảo chứng cớ

Tuyên bố rằng “bất cứ điều gì chưa được chứng minh sai là phải đúng sự thật (hoặc ngược lại)” là ngụy biện. Về cơ bản, bạn tuyên bố rằng bạn thắng theo quy định nếu đối thủ của bạn không có thể thiết lập một trường hợp đủ mạnh. Nhưng có ba vấn đề ở đây: đầu tiên là làm sao chứng minh quyền ưu tiên của bạn? Hai là vấn đề kiên nhẫn để tìm sự thật. Và thứ ba là “sự vắng mặt của bằng chứng không phải là bằng chứng về sự vắng mặt (của chứng cớ)”

10) Nghịch đảo suy luận
Tin rằng “nếu A dẩn tới B thì B dẩn tới A” là ngụy biện nghịch đảo suy luận, ngụy biện này là lý luận tương đương mà không cần chứng minh. Ví dụ như cho rằng vì tất cã những người họ nguyễn là người việt nam, cho nên tất cã người việt nam đều có họ nguyễn. Cái trò đồng hóa việt nam với cộng sản là ngụy biện theo kiểu nghịch đảo suy luận này. Tội ác do đãng việt cộng gây ra bị việt cộng suy luận nghịch đảo thành do dân gây ra, ví dụ như đãng tham nhũng vì dân muốn đãng tham nhũng. Hoặc là cộng sản cai trị việt nam vì dân việt nam muốn cộng sản cai trị.

11) Vận dụng câu hỏi

Hỏi những điều mà không có một câu trả lời dể dàng. (hay là, không có câu trả lời gọn gàng để khán giả có thể hiểu) và đối thủ của bạn chỉ có một trong hai sự lựa chọn: một là bị yếu thế hai là bị “quê”. Ví dụ như hỏi rằng “làm thế nào các nhà khoa học có thể mong chúng ta tin rằng những vật phức tạp như một tế bào sống có thể đã phát sinh từ kết quả của các quá trình ngẫu nhiên tự nhiên?”. Thật ra, hầu hết câu hỏi đều có hiệu ứng này phần nào và câu trả lời thỏa đáng thì rất dài. Một biến thể của vận dụng câu hỏingụy tạo câu hỏi. Ví dụ như việt cộng thuờng dùng câu hỏi ngụy tạo này “bạn đã làm gì cho đất nuớc?” mà chúng ăn cắp từ câu nói nổi tiếng của tổng thống mỹ, Kenedy, “đừng hỏi nuớc đã làm gì cho bạn mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho nuớc”. Việt cộng đặt câu hỏi này sai vì nó không phù hợp với hoàn cảnh thối nát, độc tài, lạm quyền, tham nhũng, quan liêu, phi dân chủ, phản nhân quyền ở Việt Nam. Câu hỏi này chỉ đúng ở các quốc gia dân chủ mà thôi, nơi mà những hy sinh của nguời dân đuợc thật sự phục vụ cho nguời dân, không phải cho bọn cầm quyền.

12) Lái câu trả lời

Soạn câu hỏi để lái câu trả lời theo ý mình. Ví dụ như “ ai đã dẫn dắt dân tộc Việt Nam chiến thắng ba bốn quân thực dân đế quốc xâm luợc…?” để buộc câu trả lời là “đãng việt cộng”. Nhưng cái ngụy biện của câu hỏi này ở chổ là những cuộc chiến này có cần thiết hay không vì nó đem lợi cho ai? và có thật sự họ là thực dân đế quốc hay không? Một thí dụ khác là câu hỏi “đất nuớc đang thanh bình và phát triển, vậy có nên có chiến tranh với tàu cộng hay không?” để buộc câu trả lời là “không”. Câu hỏi ngụy biện này phục vụ cho một tập đoàn tay sai, chó săn của tàu cộng đang “phát triển” cự kỳ giàu có ở Việt Nam. Bọn việt cộng đang vơ vét vô cùng khấm khá nên chúng rất hèn nhát và trơ trẽn. Không có một chính quyền “thật” nào mà lại so đo chọn lựa sự “thanh bình phát triển” với chủ quyền biển, đảo và sinh mạng ngư dân.
Câu hỏi người Việt hải ngoại đã làm gì cho đất nước là câu hỏi sai; vì người Việt hải ngoại, trên nguyên tắc, không còn trách nhiệm gì nửa cả. Bổn phận bảo vệ và phát triển VN là của bọn cầm quyền. Trên nguyên tắc người dân chỉ lo làm ăn nhưng làm ăn như thế nào? Hảy nhìn cái gương của người tàu Đài Loan, bọn tư bản đài loan trở vào lục địa trung hoa không phải để phát triển mà là để cấu kết với đãng cộng sản táu bóc lột. Cấu kết với quân tham ô bán nước bóc lột có phải là làm gì cho đất nước hay phá hoại đất nước? Câu trả lời thỏa đáng là người Việt hải ngoại đang làm một việc rất quan trọng cho đất nước Việt nam, đó là kiên trì đấu tranh giải thể bọn quỷ đỏ việt cộng.

13) Đơn giản hóa quá độ

Mặc dầu nguyên lý của sự vật rất đơn giản và như Einstein đã nói, “mọi việc nên đuợc đơn giản hóa tối đa”. Nhưng không có nghĩa là đơn giản hóa quá độ, nghĩa là chỉ nói một phần của sự thật. Ví dụ như nói rằng “thu thuế là ăn cắp” hay là “”việt cộng cuớp đuợc miền nam là nhờ dân ủng hộ”; nói như vậy gọi là đơn giản hoá quá độ. Việt cộng nói rằng ở đâu cũng có người nghèo, tham nhũng và đỉ điếm; đó là chỉ nói phân nửa sự thật, là đơn giản hóa quá độ. Ở các nước dân chủ tự do, tuy cũng có vài trường hợp tham nhũng nhưng không phải ở đâu cũng có bộ máy tham nhũng “em mượn tạm, không thấy ai nói, em mượn tiếp” như ở Việt Nam. Ở đâu cũng có người nghèo nhưng ở nước VN, có hơn 90% dân nghèo theo tiêu chuẩn của liên hiệp quốc (trong đó có hơn 50% dân cực kỳ nghèo). Và ở đâu cũng có đỉ điếm nhưng không phải ở đâu cũng có hàng ngàn gái trinh trần truồng cho ngoại bang khám cơ thể như những con vật đem về mua vui rẻ tiền.

14) Biện minh theo nguồn gốc
Ngụy biện theo nguồn gốc là cho rằng nếu một lý luận hoặc một nhân vật xuất xứ từ một nơi ”địa linh nhân kiệt” , thì ắt phải có giá trị. Ý chính ở đây là những ai có nguồn gốc, hoặc tầng lớp xã hội đặc biệt, thì có giá trị thanh cao hay hèn mọn (người nghèo hoặc nguời giàu có thể được coi là thanh cao). Biện minh như vậy thì những chi tiết đều bị bỏ qua , và sự thật hay sự giả dối thì không cần phải đuợc lắng nghe hoặc suy gẩm. Một ví dụ của ngụy biện theo nguồn gốc là cho rằng “nguời sinh truởng ở làng Nghệ An, Thanh Hóa là yêu nước” hoặc “sản phẩm nội địa không bằng hàng ngoại”.

15) Biện minh theo tuổi tác
Cho rằng giới trẻ việt cộng là cấp tiến và giới già là thủ cựu là ngụy biện. Loại ngụy biện này gọi là biện minh theo tuổi tác. Hơn nửa là giới trẻ của việt cộng; sản phẩm của chủ thuyết cộng sản điên cuồng, duy vật hoang tuởng, cộng với cái xã hội đua đòi tư bản chũ nghĩa giả tạo và đồi trụy; không có giá trị gì cả . Nguợc lại, cho rằng nguời già giỏi hơn nguời trẻ cũng là ngụy biện theo tuổi tác. Kinh nghiệm của nguời già và những cấp tiến của giới trẻ có giá trị hỗ tuơng chứ không phải kình chống hơn thua.

16) Biện minh vào Tuơng lai
Ngụy biện bằng cách thêu dệt những việc sẽ xảy ra, ví dụ như việt cộng huyênh hoang rằng GDP của Viet Nam sẽ lên cao tận cùng mây xanh, dựa vào những dử kiện láo lếu của kinh tế hiện tại. Đây là một loại ngụy biện hoang tuởng gọi là biện minh vào tuơng lai. Kinh tế của việt cộng là thứ kinh tế tư bản chủ nghĩa bắt chước rập khuông tàu cộng, một thứ kinh tế luật rừng mạnh được yếu thua, độc chiếm thị trường. Kinh tế thị trường mà độc tài toàn trị, một nồi cám heo kinh tế tư nhân và quốc doanh ăn hại, chỉ đưa đến thiểu số giàu có và đa số đói nghèo. Tuy cái bong bóng địa ốc vì nhân mãn và đầu tư bóc lột đã tạo cơ hội cho bọn độc tài việt cộng làm trung gian buôn dân bán nước tha hồ vơ vét làm giàu, nhưng thực chất nước Việt Nam vẩn là một quốc gia nông nghiệp nghèo nàn và lạc hậu không có tương lai. GDP của kinh tế tư bản đỏ viêt cộng không có nền tãng thật sự để phát triển, nên tiên đoán hàm hồ về GDP là ngụy biện để lường gạt người dân.

17) Biện minh vào quy luật chung
Giả định một quy luật chung chung là đúng trong mọi truờng hợp, ví dụ như nói rằng tất cả ghế có bốn chân. Sự thật là ghế lúc lắc chỉ có hai chân, ghế đẩu chỉ có một chân và có thứ ghế không có chân nào. Đôi khi cả pháp luật cũng phải bị vi phạm vì nhu cầu cần thiết hay vì những ngoại lệ, ví dụ như xe cứu thuơng đuợc quyền chạy quá tốc độ.

18) Ngụy cảm
Sử dụng những từ ngữ kích thích cảm xúc để kích động tình cảm của khán giả thay vì lý trí của họ. Cảm xúc như giận dữ, khinh bỉ, ghen tị, khiêm nhuờng v…v…rất hữu ích cho ngụy biện này. Việt cộng đã tận dụng cảm tính yêu nước, hận thù xâm luợc để luờng gạt dân Việt Nam vào chiến tranh để phục vụ cho chúng và cộng sản quốc tế.
Tư duy rập khuôntung hô khẩu hiệu là những biến thể của ngụy cảm, đặc biệt là nếu bạn có thể kích thích khán giả tung hô khẩu hiệu. Những nguời dựa theo cách kích động này thuờng dùng cò mồi để cuời, vổ tay, reo hò hoạc ca tụng đúng lúc. Xử dụng cò mồi trong trình diễn sống cũng giống như thêm thắt vào dĩa hát, trắc cuời và trắc nhạc. Thời nay, các thuyết trình viên có những dụng cụ truyền hình và truyền thanh giúp họ truyền đạt tới khán giả những khúc nhạc hoặc những hình ảnh gây cảm xúc. Ý tuy cũ nhưng vẫn vậy: phải có phần trình diễn của chuyên nghiệp cổ vũ tung hô. Nếu ngụy cảm bằng cò mồi không đủ sức mạnh thì ngụy cảm bằng thơ hay bằng tâng bốc khán giả cũng không hại ai cả. Nói chung là lái khán giả theo cảm tính để luờng gạt họ.

19) Mê hoặc
Mê hoặc ở đây là xử dụng xắc đẹp để quyến rũ khán giả; bạn sẽ thành công hơn nếu bạn đẹp trai (hay đẹp gái) hơn. Duyên dáng cũng là một yếu tố của mê hoặc; vì duyên dáng tạo cảm giác tin tuởng, tạo cho khán giả cái uớc muốn được “theo kẻ chiến thắng”, hay là uớc muốn làm vui lòng diễn giả.

20) Động lòng thương hại
“Xin đừng buộc tội hắn vì lúc bé hắn là trẻ mồ côi…”, luận điệu ngụy biện này gọi là Động lòng thương hại. Có nguời còn biện minh cho lý luận của họ rằng họ đã gánh chịu nhiều đau khổ vì niềm tin của họ. Một biến thể của Động lòng thương hại là việc tránh né giải thích hay trả lời những thắc mắc chính đáng dựa vào lý do là nguời hỏi không lịch sự, hoặc là vì nguời hỏi đã làm buồn lòng họ. Những cách tránh né này đều là ngụy biện theo kiểu Động lòng thương hại.

21) Dựa vào bạo lực
Việt cộng dùng bạo lực để làm việc ác vì tàn ác là một bản chất của cộng sản (bản chất khác là gian xảo). Việt cộng dựa vào bạo lực nếu chúng luờng gạt không đuợc và phuơng thức của bạo lực là hù dọa và khủng bố (nếu chúng luờng gạt không được thì chúng hù dọa và cuối cùng là chúng khủng bố). Trong lịch sử nhân loại, những kẻ nói lên sự thật trái ý với bọn độc tài, để rồi bị đe dọa và bách hại, đã xảy ra nhiều. Riêng ở Việt Nam, nguời ta có thể viết một cuốn sách dầy cộm về tội ác này của việt cộng.

22) Lý luận vòng tròn
Là kiểu lý luận mà kết luận của nó lập lại tiền đề như là “trứng nở ra gà, gà đẻ ra trứng”. Ngụy biện này có nhiều biến dạng, nhưng đặc điểm chung của nó là lập lại giả thiết chứ không suy diễn gì cả. Ví dụ như nói rằng “đãng (việt cộng) là của nhân dân bởi vì nhân dân tin tưởng vào đãng” là nói láo theo kiểu lý luận vòng tròn.
Nếu ngụy biện lý luận vòng tròn đuợc dùng để bác bỏ một ý tưởng thì còn được gọi là ăn cắp ý tưởng. Dùng khoa học để chứng minh khoa học là sai hoặc là xử dụng tự do để đánh phá tự do, là những phương thức thường được dùng bởi những bọn lưu manh tư tưởng như việt cộng.

23) A dua theo quyền lực
Cho rằng “bác Hù nói gì cũng đúng” là ngụy biện a dua theo quyền lực. Câu chuyện giáo khoa “nhà vua cởi truồng” là một ví dụ về sự lố bịch của a dua theo quyền lực. Thần thánh hóa lãnh tụ để tạo ra một quyền lực a dua giả tạo là phương pháp lường gạt của bọn độc tài, nhất là bọn cộng sản. Ví dụ như việt cộng dùng huyền thoại HCM làm bùa hộ mạng để chúng a dua lường gạt dân Việt nam.

24) Dựa vào quyền hành
Nghĩa là ra lệnh chứ không phải lý luận. Ví dụ như bộ chính trị việt cộng ra lệnh cho dân việt nam phải học theo đạo đức và tư tưởng của HCM. Sự thật là HCM không có một tư tưởng gì cả (tất cả là ăn cắp tư tưỡng của người khác); và HCM cũng không có đạo đức gì cả (điều này nếu không tin thì hảy lập một ủy ban truy cứu tội ác của HCM).

25) So sánh sai
Cho rằng hai trường hợp hay hai vật thể giống nhau trong khi sự thật chúng không giống nhau. Ví dụ như so sánh hệ mặt trời với hệ nguyên tử hay là “ tư tưởng giống như giòng sông, càng rộng thì càng cạn…”. Ví dụ nửa là so sánh chiến tranh Việt Nam với chiến tranh Triều Tiên để kết luận rằng  việt cộng cướp được miền nam việt nam vì VNCH tham nhũng và hèn nhát. So sánh đúng là phải phân tích điểm tương đồng và điểm khác biệt. Muốn so sánh chiến tranh VN và chiến tranh Triều Tiên đúng thì phải nhận ra những điểm tương đồng và những điểm khác biệt sau đây:

Điểm giống nhau:
  1. Cả hai cuộc chiến là giửa hai khối tự do và độc tài cộng sản quốc tế mà cả hai nước bị lôi cuốn vào, không phải là nội chiến.
  2. Đối với hai dân tộc, cả hai cuộc chiến là giửa người quốc gia chống bọn chộng sản xâm lược.
  3. Tương quan địa lý giửa Việt Nam và Trung Cộng giống như tương quan giửa Triều Tiên và Trung Cộng (cả hai nước đều tiếp giáp với nước tàu).
  4. Cả hai nước đều thoát từ thuộc địa: Việt nam là thuộc địa của Pháp và Triều Tiên là thuộc địa của Nhật bản.
  5. Cả hai miền nam đều đựơc mỹ trợ giúp quân sự chống cộng sản xâm lược.

Điểm khác nhau:
  1. Triều tiên là bán đảo, cộng sản chỉ có thể xâm lược từ miền bắc xuống qua vỉ tuyến 26. Trong khi ở Việt Nam, bọn cộng sản bắc việt xâm lược có gần 2000 cây số biên giới lào - việt, và miên - việt để chúng dùng làm hậu phương xâm lăng miền nam. Đây là lợi điểm quân sự của việt cộng.
  2. Hoàn cảnh chính trị vô cùng bất lợi cho VN. Trong khi thực dân Nhật bị thất trận sau đệ nhị thế chiến và họ rút ra khỏi nước Hàn thì thực dân Pháp lại thuộc về khối tự do thắng trận và họ quay lại đông dương để chiếm lại thuộc địa. Đây là lợi điểm chính trị của việt cộng vì chúng đã dùng luận điệu chống thực dân để lường gạt dân VN một cách dể dàng
  3. Chính sách quân sự của mỹ trong cuộc chiến tranh Việt Nam là chiến tranh ngăn chận, họ chỉ giúp miền nam VN chống cộng sản bắc việt xâm lăng chứ không tấn công giải phóng miền bắc. Trong khi trong cuộc chiến Triều Tiên, mỹ và nam hàn không bị cản trở bởi chính sách này.
  4. Từ những điểm khác biệt trên, Triều Tiên đã chỉ xảy ra những trận đánh trận địa chiến rất thích hợp cho hỏa lực tối tân của mỹ và rất dể dàng cho người dân Triều Tiên chiến đấu bảo vệ tự do của họ vì hậu phương của họ không bị lũng đoạn; trong khi cuộc chiến VN, ở hậu phương, bọn cộng phỉ đã trà trộn vào dân qua chiêu bài chiến tranh nhân dân; chúng đem dân VN ra làm con tin để khũng bố phá hoại và sách động du kích chiến (đánh lén). Trong khi đó ở tiền tuyến, bọn cộng sản bắc việt xâm lược chui rút trong rừng đánh lén làm tiêu hao lưc lượng quân đội trãi mõng của mỹ và VNCH và đồng thời kéo dài thời gian để làm nản lòng nhân dân mỹ và thế giới tự do.
Người dân miền nam đã anh dũng chiến đấu trong hoàn cảnh như vậy và họ không bao giờ ngưng nghĩ; nhưng than ôi, thế giới đã bị đầu độc bởi những thông tin lường gạt và những tư tưởng mù mờ. Những sai lầm này đã khiến cho dân VN phải trả một giá rất đắc.
26) Dị đoan
Tin tưởng nguyên nhân của một sự việc dựa theo thứ tự xảy ra, đó là dị đoan. Thí dụ như tin rằng ra ngỏ gặp gái là xui; có nghĩa là bạn tin rằng cô gái đó gây ra những việc không may xảy ra cho bạn. Có những dị đoan vô hại nhưng cũng có những dị đoan rất nguy hiểm. Thí dụ như tục lệ dị đoan tế thần bằng trinh nử để dân làng được bình yên. Vấn đề ở đây là việc xảy ra sau một việc xảy ra trước, không nhất thiết có liên quan; hoặc nói ngược lại là một việc xảy ra bây giờ chưa chắc là lý do của việc xảy ra sau đó. Sự liên quan nếu có, phải được suy luận khoa học không phải dị đoan vì dị đoan chỉ là niềm tin không khoa học.

27) Đổ thừa
Họ đổ tên thừa là danh hiệu riêng của việt cộng. Chúng tìm mọi cách để gán tội ác hay thất bại cho kẻ thù hay người khác. Ví dụ như chúng chạy tội bán nước của chúng với luận điệu “VNCH làm mất Hòang Sa”. Sự thật là chỉ có VNCH mới anh dũng chiến đấu bảo vệ Hòang Sa và trận hải chiến 1974 chỉ là khởi đầu. Đầu sỏ việt cộng thường hay đổ thừa cho bọn đàn em và tay sai của chúng gây tội ác và chúng không chịu trách nhiệm ( ví dụ như tội ác thảm sát dân Huế tết mậu thân, hoặc tội giết dân làng Tân Lập, Ba Chúc …). Sự thật là trách nhiệm là của bọn cầm quyền dù trực tiếp hay gián tiếp. Đổ thừa là một hành động không những ngụy biện mà còn hèn hạ và đây là một phương pháp đê tiện bình thường của đãng cộng sản việt nam.

28) Rập khuôn
Rập khuôn là không có tư duy riêng mà chỉ bắt chước người khác. Việt cộng rập khuôn theo tàu cộng vì chúng không có tư duy. Có quá nhiều ví dụ để chứng minh sự rập khuôn này, hảy qua tàu cộng thì sẻ thấy việt cộng; trên phương diện tư tưởng, thiết nghĩ một ví dụ cụ thể nhất là cái quái thai “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” mà bọn việt cộng đang vác mai chạy quýnh theo quan thầy tàu cộng. Một ví dụ hí hỏm khác là “ nếu tàu cộng cởi truồng diểu binh thì việt cộng sẻ cởi truồng diểu binh”, bảo đảm như vậy.

29) Chó hùa
Chó hùa là a dua theo đám đông, không phải theo lựa chọn cá nhân. Trong quá khứ, việt cộng đã tạo ra những xu hướng sai lạc rồi kích động đám đông xuống đường biểu tình phá hoại hoặc cướp chính quyền. Ngày nay, với hệ thống giáo dục toàn trị (nhồi sọ và tẩy nảo), cộng với các phương tiện thông tin mị dân toàn bộ; việt cộng đã kéo dân trí việt nam xuống rất thấp để chúng dể dàng điều khiển trí tuệ của đám đông. Do đó, ở việt nam, a dua theo đám đông là làm theo lệnh việt cộng vì những gì dân việt nam tin tưỡng đều là những rác rưởi do việt cộng thải ra (“thiểu số phục tòng đa số” chỉ có giá trị ở các quốc gia dân chủ, ở việt nam, đa số bị việt cộng lường gạt).

30) Lẩn lộn
Lẩn lộn ở đây là giửa phần tử và tổng hợp. Ví dụ như cho rằng xe hơi thải khói ít hơn xe buyt, nên chạy xe hơi ít tạo ô nhiễm hơn đi xe buyt. Thật ra, tuy xe hơi thải khói ít hơn xe buyt nhưng số lượng xe hơi quá nhiều thì tổng hợp lại, xe hơi gây ô nhiểm nhiều hơn.
Tổng thể thường có những tính chất mà phần tử không có, hoặc ngược lại. Do đó suy diển bản tính của tổng thể dựa theo phần tử, hoặc ngược lại, là sai. Ví dụ như nói rằng sự việc đảo chánh nền đệ nhất cộng hòa của miền nam việt nam đã chứng tỏ rằng chế độ đệ nhất cộng hòa hoặc nền tảng dân chủ tự do là không tốt. Kết luận như vậy là lẩn lộn giửa những phần tử xấu với thể chế tốt. Một thể chế tốt có thể có những phần tử xấu hoặc ngược lại.
Vấn đề thứ nhất là hỏi thể chế tự do dân chủ tốt hay xấu?; câu trả lời là TỐT vì hầu hết các quốc gia trên thế giới đều theo dân chủ tự do (không phải a dua mà do lựa chọn). Vấn đề thứ hai là hỏi nền đệ nhất cộng hòa có dân chủ tự do hay không?; và câu trả lời là CÓ; vì nếu nền đệ nhất cộng hòa không có dân chủ tự do thì làm sao Phật giáo dám đem bàn thờ xuống đường biểu tình? Đơn giản chỉ có vậy thôi.

31) Lấp liếm sự thật
Lẩn lộn giửa những điều có thật và những điều không có thật, ví dụ như nói rằng “vì tôi bất lực nên tôi không có tội hiếp dâm”, lý luận ngụy biện chạy tội của tên dâm tặc việt cộng nguyễn trường tô. Việt cộng biện minh sự khiếp nhược của chúng với tàu cộng bằng cách so sánh sự hèn hạ của chúng với việc triều cống nước tàu của các triều đại VN. Đây là lấp liếm vì sự thật là các vua VN chỉ triều cống tàu sau khi đã giử yên bờ cỏi. Có nghĩa là VN triều cống để người tàu khỏi mất mặt vì đã bị việt nam đánh bại, một hành động khôn ngoan để tránh chiến tranh xâm lược. Trong khi việt cộng thì khác. Chúng sợ quan thầy tàu cộng như sợ cọp. Nước VN đang bị tàu cộng xâm lược, muốn bắt chước vua VN thì phải đánh tàu trước, lấy lại lảnh thổ, chủ quyền và danh dự, rồi mới cầu hòa.
Việt cộng lấp liếm mọi sự thật để lường gạt dân Việt Nam. Chúng dàn dựng những thây ma chủ nghĩa như chủ nghĩa thực dân, quân chủ phong kiến, chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa tư bản, chũ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xả hội… để khích động lòng hận thù. Thật ra các chủ nghĩa tàn ác ấy đã chết từ lâu vì chúng không phù hợp với văn minh nhân loại nửa. Chỉ có chủ nghĩa quốc gia không quá khích là tồn tại theo tiến hóa của loài người; cho nên thế giới tổ chức liên hiệp quốc như là một nền tản pháp lý dân chủ cho sự tương quan giửa các quốc gia.
Một quốc gia dân chủ là một quốc gia không theo chủ nghĩa nào cả. Trong một quốc gia dân chủ, ba hệ thống hổ tương là chánh quyền, xã hội và tư bản độc lập không triệt hạ nhau. Ngược lại ba hệ thống do dân dựng nên này phục vụ cho nhau: chánh quyền lo cho xã hội, xã hội lo cho tư bản và tư bản lo cho chánh quyền. Mỹ là quốc gia dân chủ, mỹ không phải là quốc gia tư bản chủ nghĩa, và quyền lợi riêng của mỹ không xâm phạm đến quyền lợi nước khác. Ngược lại, mỹ chỉ xử dụng sức mạnh dân chủ của mỹ để bảo vệ tự do. Mỹ không lập lên quỷ đạo riệng vì quỷ đạo của nhân quyền, dân chủ, tự do là quỷ đạo chung của thế giới tự do. Do đó cái trò lấp liếm sự thật về cái gọi là “quỷ đạo của mỹ” hoặc là “quyền lợi của mỹ” chỉ là ngôn từ lừa bịp của bọn ma cô tư tưởng để hù dọa và lường gạt người ngu.

32) Nói láo
Nói láo là có nói không, không nói có. Trong toàn bộ lịch sử việt cộng, chúng không hề nói thật bao giờ. Tất cả những gì việt cộng rêu rao với cái bộ máy tuyên truyền đóng kịch thô bỉ, hoàn toàn là trắng trợn nói láo, cố tình nói láo, dựng chuyện nói láo. Có những việc chúng đóng kịch thô bỉ như việc tự nâng bi mình của HCM. Có những việc chúng che dấu lấp liếm như chuyện bán biển và đảo TS HS của Việt nam. Chúng nói láo từ cái tên gọi của đãng cho tới cái căn cước của lảnh tụ. Chúng nói láo từ lý thuyết như chủ nghĩa cộng sản; đến hành động như việc phát triển đất nước và bảo vệ lảnh thổ Việt Nam. Chúng nói láo để tâng bốc lảnh tụ, chúng nói láo để bôi nhọ lẻ phải, chúng nói láo để lường gạt người dân, chúng nói láo để cũng cố quyền cai trị…nói chung chúng nói láo 100%.

33) Lọc lựa thông tin
Lựa những tin có lợi để tuyên truyền, ví dụ như việt cộng tuyên truyền rằng chúng chạy theo tư bản mỹ vì “mỹ bây giờ khác”; có nghĩa là chúng nói rằng “vì mỹ đã thay đổi nên việt cộng chơi với mỹ”. Sự thật là mỹ không thay đổi gì cả. Chính bọn việt cộng mới thay đổi như con tắc kè để tồn tại. Việt cộng thay đổi chủ nghĩa nhưng không thay đổi bản chất, chúng bắt chướt theo quan thầy tàu cộng với cái trò hề “mèo trắng mèo đen, mèo nào cũng bắt chuôt cả”. Nhưng mèo vẩn hoàn mèo, cộng vẩn hoàn cộng và bản chất côn đồ vẩn không thay đổi. Thật ra mỹ chỉ đổi chính sách chiến lược để tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản mà thôi. Thay đổi chính sách khác với thay đổi chủ nghĩa; mỹ vẩn là quốc gia dân chủ tự do. Trong khi đó bọn cộng sản phải thay đổi chủ nghĩa để tiếp tục sinh tồn. Chúng biến dạng xả hội chủ nghĩa thành tư bản chủ nghĩa, một sự lật lọng 180 độ. Chúng trở mặt từ làm anh hùng Robinhood tới làm tên cướp bạch hải đường, từ những tên vô sản côn đồ tới những tên đại gia tư bản quỷ đỏ. Chúng lường gạt người dân bằng cái câu tối nghĩa là chúng đang “định hướng xã hội chủ nghĩa” trong lúc chúng vơ vét tài sản vào túi riêng một cách trắng trợn.

34) Lọc lừa dử kiện
Dùng dử kiện củ hoạc giả tạo không thích hợp nửa để chứng minh. Ví dụ như việt cộng tuyên truyền rằng vì một số các tướng lảnh VNCH đã từng phục vụ cho thực dân pháp - là những người đã từng có “tội ác với nhân dân” - nên VNCH là xấu. Ngụy biện này là lọc lừa dử kiện, vì nếu những người đã từng gây tội ác biết phục thiện trở về với chính nghĩa quốc gia, thì vì nhu cầu bảo vệ đất nước, họ vẩn nên được tha thứ và xử dụng. Nếu so sánh những người đã từng gây tội ác trước đây mà hướng thiện về sau, với những người ngược lại; có nghĩa là những người trước đây hiền lương và văn hóa (ví dụ như tên ác quỷ văn nô việt cộng tố hửu hay là xuân diệu…), rồi sau theo cộng sản, cướp của giết người không gớm tay, phục vụ cho quỷ đỏ quốc tế giết hại người dân VN, thì ai xấu hơn ai? Hảy coi sự biến đổi này qua hai câu thơ man rợ của tên văn nô tố hửu:
Giết giết nữa cho bàn tay không ngưng nghĩ. Cho ruộng đồng đất tốt lá thêm xanh.

35) Biện minh vào sự phức tạp hay sự ngu dốt

Dựa vào lý do là vì vấn đề phức tạp và không có ai hiểu hay là chưa có ngành học nên phải chấp nhận lý lẻ của bạn là đúng. Ví dụ như cho rằng không có thượng đế vì không ai chứng minh sự hiện hửu của thượng đế. Hay là vì con người rất phức tạp nên con người phải do thượng đế tạo ra. Cả hai đều là ngụy biện theo kiểu biện minh vào phức tạp hay sự thiếu hiểu biết.

36) Biện minh vào cảm giác chung
Cảm giác chung là những hiểu biết thông thường dựa vào sự quan sát và sự cảm nhận của nhiều người. Ví dụ như trái đất thì tròn mặt trời thì nóng. Nhưng thật ra đôi khi dựa vào cảm giác chung, nhiều người cảm nhận sai. Ví dụ như, trước khi có sự khám phá thế giới, mọi người đều nghĩ rằng trái đất thì dẹp và mặt trời thì rất nhỏ và quay chung quanh trái đất.
Nói rằng “người cùng một nước thì không có vấn đề xâm lược” là nói ngụy biện dựa vào cảm giác chung. Người cùng một nước mà nhận vũ khí của ngoại bang để phục vụ cho mộng bá quyền của ngoại bang và để áp đặt chủ nghĩa điên cuồng, tước đoạt tự do của người dân, thì đó là xâm lược. Hảy lấy Triều Tiên làm ví dụ: nếu bắc hàn đánh nam hàn thì có xâm lược hay không? Bọn cộng sản bắc việt, tay sai của cộng sản quốc tế xâm lược miền nam Việt Nam tự do bằng vủ khí nga tàu; chúng ngụy biện bằng mỹ từ giải phóng. Nhưng thực chất là một cuộc xâm lăng bởi vì người dân miền nam không cần giải phóng. Vừa ăn cướp vừa la làng, lũ xâm lược việt cộng hô hào rằng mỹ xâm lược Việt Nam, thật ra mỹ chỉ giúp dân VN chống cộng sản xâm lược theo hiệp ước liên minh Á Châu Thái Bình Dương (SEATO) mà thôi.

37) Hai cái sai thành một cái đúng
Có nghĩa là việt cộng tha hồ tàn ác vì VNCH cũng tàn ác vậy. Đây là ngụy biện theo kiểu hai cái sai thành một cái đúng để biện minh cho bản chất tàn ác của việt cộng. Thật ra, không ai có thể chứng minh rằng VNCH tàn ác. Không có một bằng chứng trung thực nào chứng tỏ VNCH giết dân vì sự thật là VNCH không bao giờ giết hại dân lành (VNCH không có chính sách giết dân như việt cộng). VNCH chỉ tiêu diệt việt cộng để tự vệ và bảo vệ tự do cho dân Việt Nam, và nếu có một vài trường hợp tàn ác với việt cộng cũng chỉ là cá nhân và ngoại lệ. Những chứng cớ mơ hồ, giả tạo dùng để bôi nhọ VNCH và lường gạt thế giới chỉ là những tuyên truyền xảo trá của một bộ máy chuyên nghiệp ngậm máu phun người của việt cộng. Chỉ có việt cộng giết dân việt nam hàng loạt mà thôi.

38) Lý luận bù nhìn
Là tạo nên một phiên bản yếu hơn hoặc sai lệch hơn của đối phương để tấn công. Ví dụ như tạo nên cái nhìn lệch lạc về xã hội Thái Lan, việt cộng khoe khoang cái sự “ổn định” của xã hội việt nam bằng cách so sánh với sự bất ổn của xã hội dân chủ Thái Lan. Nhưng vì xã hội việt cộng giống như một nhà tù và xã hội Thái Lan giống như một cái chợ, lẻ dĩ nhiên là nhà tù thì phải ổn định hơn. Xã hội nhà tù việt cộng được ổn định là nhờ vào bạo lực và lường gạt. Hệ thống công an của việt cộng rình rập từng khu phố; thậm chí chúng còn chui vào gầm giường của người dân để rình rập, bắt bớ , tù đày, đánh đập, bắn giết tất cả những ai dám chống lại chúng. Cộng với một hệ thống thông tin giáo dục tẩy nảo, nhồi sọ và lường gạt; người dân việt nam đã trở thành những con kiến, chỉ biết tuân lệnh và phục vụ. Kết quả của sự “ổn định” này là tất cả quyền lợi đều bị thâu tóm vào tay bọn cai ngục việt cộng và người dân việt nam chỉ là những tù nhân nghèo đói và nô lệ. Trong khi đó xã hội tự do của Thái như là một cái chợ có tổ chức; người dân Thái được quyền biểu tình chống đối hay đòi hỏi quyền lợi chính đáng. Vì tình trạng kinh tế bóc lột của tàu cộng làm ảnh hưởng suy thoái tận đến kinh tế nước Thái nên dân Thái biểu tình đòi hỏi chính phủ Thái phải giải quyết vấn đề. Trong hoàn cảnh phải đối phó với sự tràn ngập hàng hóa rẻ tiền từ hệ thống kinh tế tư bản bóc lột lưu manh của tàu cộng, hầu hết cả thế giới kinh tế đều bị ảnh hưởng như vậy. Lý luận bù nhìn ở đây là việt cộng làm như các xã hội dân chủ có vấn đề, mà thực chất là chính chúng mới là vấn đề; và thế giới tự do đang cũng cố bộ máy dân chủ toàn cầu để đối phó với bọn chúa ngục đang lộng hành ở nước tàu.
Trên phương diện xã hội, việt cộng rêu rao rằng ở các nước “tư bản” người dân bắn giết nhau hàng loạt một cách tàn ác trong khi ở xã hội “ổn định” của chúng thì người dân không giết người hàng loạt. Đây là lý luận bù nhìn sai lệch về tự do, chấp nhận dân chủ tự do là chấp nhận rủi ro và tự do càng nhiều thì rủi ro càng lớn. Nhưng có tự do mới có tiến bộ, và xã hội độc tài thì an toàn hơn, nhưng không có tiến bộ. Tuy nhiên chúng ta không biện luận cho sự bắn giết tàn ác này với sự tiến bộ; chúng ta chỉ giải thích vì sao người dân ở các nước dân chủ tự do chấp nhận sự rủi ro. Vấn đề là sự tàn ác của những rủi ro này thì rất nhỏ so với tàn ác của độc tài cộng sản. Trong khi những cá nhân điên khùng trong một nước tự do có thể sách súng giết hàng chục, thậm chí hàng trăm người; so với sự tàn ác giết dân hàng loạt của bạo quyền cộng sản, thật không thấm thía. Người dân giết người dân vẩn ít hơn là chính phủ giết dân; ví dụ như cộng sản tàu giết hàng ngàn người dân tàu ở Thiên an môn, việt cộng giết nhiều trăm ngàn người để “cải cách ruộng đất”, 3 ngàn người ở làng Ba Chúc và nhiều nữa trong suốt chiều dài lịch sử vấy máu của chúng. Như vậy thì cái tội ác ghê tởm giết người hàng loạt của ai đáng ghê tởm hơn?

39) Bỏ thuốc độc xuống giếng
Bỏ thuốc độc xuống giếng là bôi bác cơ sở lý luận của đố phuơng; đây là một dạng biến thể của tấn công nguời lý luận. Ví dụ như việc việt cộng bôi nhọ tôn giáo và tạo thành kiến xấu về tôn giáo (nhất là Hòa Hảo, nhì là Thiên Chúa Giáo). Từ thành kiến tới kỳ thị tới hận thù, bọn việt cộng đã nhồi sọ, luờng gạt đuợc số đông thế hệ trẻ hận thù tôn giáo qua phuơng pháp ngụy biện bỏ thuốc độc xuống giếng nham hiểm này.

40) Mâu thuẩn
Mâu thuẩn là nói câu trước đá câu sau, nói hai điều ngược nhau cùng một lúc. Miệng lưởi mâu thuẩn của việt cộng thối tha và trơ trẻn đến thế nào? Xin hảy đọc đoạn văn trích dẩn sau đây của một người dân miền bắc về sự tâng bốc Mao xếnh xáng của việt cộng:

Câu chuyện Mao chủ tịch bơi vượt sông đã gây ấn tượng mạnh mẽ đến tụi trẻ nhà quê chúng tôi. Chuyện kể rằng, vào ngày 16 tháng 7 năm 1966, mặc dù Bác Mao đã ở tuổi 73, nhưng Bác đã bơi 15 km chỉ trong vòng 65 phút, vượt qua sông Dương Tử, dòng sông hùng vĩ nhất Á châu. Bằng một ý chí phi thường Mao chủ tịch đã chống chọi với sóng gió, khống chế được dòng nước chảy; bằng một sức khoẻ vô song, Mao chủ tịch đã làm chủ được thiên nhiên; bằng một kỹ thuật bơi điêu luyện, Mao chủ tịch đã thiết lập lên một kỷ lục bơi lội mới, bỏ xa những tay bơi đường dài hàng đầu của thế giới… Rồi những câu chuyện về những thành tựu vĩ đại của nền kinh tế Trung Quốc qua những chiến dịch “Đại nhảy vọt” “Diệt chim sẻ” hay “Luyện thép” do Mao chủ tịch khởi xướng. Người dân miền Bắc khi đó từ cụ già đến trẻ con đều được bảo rằng: “Trung Quốc là hậu phương bao la của Việt nam, với dân số 700 triệu, chỉ cần mỗi người nhịn một bữa, là đủ lương thực 1 năm cho Việt nam. Thế nên chúng ta không sợ đói, cứ yên tâm mà đánh Mỹ, đánh cho đến ngày thắng lợi, dù còn một người cũng đánh.”


Và hảy đọc đoạn văn trích dẩn sau đây cũng của người dân này về sự mạt sát Mao xếnh xáng của việt cộng, không lâu sau đó:

Cán bộ tuyên huấn xuống tận từng chi đoàn, từng lớp, phổ biến các tài liệu về tội ác của Mao. Trên dưới 40 triệu người Trung Hoa đã bị giết trong “Cách mạng văn hóa”. Mao đã bí mật thủ tiêu hoặc đày đoạ Lâm Bưu, Bành Đức Hoài, Lưu Thiếu Kỳ. Do những chính sách sai lầm của các chiến dịch “Đại nhảy vọt”, “Diệt chim sẻ”, “Luyện thép” của Mao, mà hàng chục triệu người chết đói vào những năm đầu thập kỷ 60. Tất nhiên, sự kiện Mao 73 tuổi, bơi 15 cây số trong vòng 65 phút vượt qua sông Dương Tử ở Vũ Hán vào ngày 16 tháng 7 năm 1966 cũng được phơi bày. Sự thực, Mao chỉ nhảy xuống nước ở điểm xuất phát, trình diễn mấy màn bơi, hướng dẫn cho một phụ nữ cách bơi ngửa, rồi kín đáo lẻn chui vào trong khoang kín một chiếc tầu đã được ngụy trang cẩn thận, đậu gần đó. Tầu từ từ tiến đến đích, cách đích vài thước, Mao tụt xuống nước trình diễn màn bơi ngửa, bơi bướm, bơi tự do, trong tiếng hò reo như sấm dậy của đám hồng vệ binh.


Miệng lưởi mâu thuẩn của việt cộng thối tha và trơ trẻn đến thế đấy. Cái trò phun ra liếm lại, ăn chính đống phân chúng thãi ra, là lẻ thường trong hệ thống tư tưởng rác rưởi cộng sản.


41) Dựa vào ý kiến riêng

Nếu bạn tranh luận vào một vấn đề mà bạn chỉ dùng kiến thức cá nhân mà không có một sự tìm hiểu nghiên cứu về vấn đề đó, thì bạn đang ngụy biện. Dạng ngụy biện này gọi là dựa vào ý kiến riêng. Không phải là bạn không có quyền có ý kiến riêng, nhưng vấn đề ở đây là bạn tranh luận với một kiến thức rất ít về nó nên kết luận của bạn trở nên sai vì nông cạn. Một người không có kiến thức về một lảnh vực, ý kiến cá nhân của người đó chỉ để đóng góp chứ không phải để tranh luận.


42) Cứu cánh biện minh cho phương tiện
Cứu cánh biện minh cho phương tiện là ngụy biện nhân danh mục đích cao cả. Nghĩa là người ta chấp nhận nói láo chỉ vì mục đích của nó đúng. Nói cách khác là người ngụy biện coi mục đích của lý luận là quan trọng chứ không phải lý luận đúng là quan trọng. Ví dụ như việc ông thủ tướng Tony Blair cũa nước Anh đã bị cáo buộc về tội giả tạo chứng cớ về việc iraq có vũ khí giết người tập thể; ông Blair đã dựng chuyện nói láo về bằng chứng này vì ông tin rằng việc tiêu diệt độc tài Sadam Hussein là quan trọng hơn việc nói láo của ông.
Cứu cánh biện minh cho phương tiện là nền tảng lý luận của cộng sản. Tất cả những gian manh và ác độc của cộng sản đều dựa trên nền tãng Cứu cánh biện minh cho phương tiện. Tất cã những tội ác cá nhân hay giệt chũng của cộng sản đều được chúng thản nhiên biện minh bằng ngụy biện Cứu cánh biện minh cho phương tiện. Trên phương diện lý luận, nói láo là nói láo và nói láo là sai, bất chấp cứu cánh là gì. Huống gì, khốn nạn thay là cứu cánh của cộng sản cũng không đúng gì. Mục đích của cộng sản là thiết lập một thế giới đại đồng, công bằng kinh tế. Mục đích này hoàn toàn sai lầm, ảo tưởng vì nó chống lại bản năng của con người. Nó hủy diệt cạnh tranh và quyền tư hửu vốn là hai động năng của sự phát triển của loài người. Xã hội là quan trọng, nhưng xã hội cũng chỉ là một phần tử, không phải là tất cả. Vấn đề ở đây là bản chất quỷ đỏ đã được hình thành từ hai nguyên tố này, đó là một cứu cánh ngu đần biện minh cho những phương tiện cực kỳ điên cuồng tàn ác.

43) Tuyên truyền và nhồi sọ
Tuyên truyền là xử dụng tất cả các phương tiện truyền thông để lái sự suy nghĩ của người khác theo ý bạn. Ngoài sách báo, truyền thanh truyền hình và internet, các phương pháp truyền miệng như rĩ tai, lãi nhãi phóng thanh, sách động hô hào, biểu ngữ tung hô, phô trương cờ xí rợp trời đều là tuyên truyền. Nhồi sọ là nói láo lập đi lập lại cho đến khi cái láo thành cái thật. Tuyên truyền và nhồi sọ là hai phương pháp thông tin và giáo dục của việt cộng. Mục đích của tuyên truyền và nhồi sọ là lường gạt và kết quả của lường gạt là ngu dân. Ngôn từ tuyên truyền và nhồi sọ giống hệt nhau, thí dụ như:
Tại Hội nghị, sau khi quán triệt Chỉ thị của Bộ Chính trị, Kế hoạch của Ban Bí thư, các đại biểu đã thảo luận, bàn triển khai hướng dẫn của Ban Tuyên giáo Trung ương, tập trung vào những công việc chủ yếu: Tiếp tục tổ chức học tập tư tưởng, tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh; Tiếp tục xây dựng và thực hiện những chuẩn mực đạo đức, tư tưởng, tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh phù hợp với đặc điểm hoạt động của từng ngành, địa phương, cơ quan, đơn vị trong giai đoạn hiện nay; xác định rõ trách nhiệm gương mẫu của cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo chủ chốt, người đứng đầu các cấp, các ngành, các địa phương, cơ quan, đơn vị; Đưa việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh thành một nội dung sinh hoạt thường xuyên của tổ chức Đảng, gắn với thực hiện tốt chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội Xi của Đảng, giải quyết những vấn đề tư tưởng, đạo đức gây bức xúc trong ngành, địa phương, đơn vị...
    

          Nói chung, chỉ có hai điểm mà cái đoạn văn tuyên truyền nhồi sọ điển hình này muốn nói: đó là học tập theo gương HCM và tuân lệnh đãng việt cộng. Than ôi, đạo đức và trí tuệ của HCM có đáng tin cậy hay không? và đãng việt cộng là ai mà dân phải tuân lệnh? Thật là khốn nạn cho một dân tộc phải im lặng chịu đựng những tuyên truyền nhồi sọ đểu giả như vậy.
         Nhồi sọ bằng giáo dục và tuyên truyền bằng báo đài chưa đủ, việt cộng rất khóai phô truơng cờ xí, băng rô, biểu ngữ rợp trời tòan quốc không khác gì một gánh hát xiệc khổng lồ mà trong đó, như lủ súc vật làm trò cuời để kiếm ăn, lủ việt cộng làm trò cuời để tuyên truyền tẩy nảo nguời dân. Những biểu ngữ, bích chuơng của chúng rập khuôn những lời lẻ hổn láo, xấc xuợt (như chúng dạy dân phải có văn hóa, phải sống văn minh...), độc tôn và tự tôn (như đãng việt cộng “quang vinh muôn năm” hay là chủ tịt hồ chí minh sống mãi trong “quần chúng”...), giáo điều và tự suớng (như “nhiệt liệt chào mừng” thành tích, công trạng, đại biểu, lể lộc...). Khôi hài mà nói tuy gánh hát xiệc phô truơng bản chất 
"tự đủ thứ" của chúng như tự cao, tự hào, tự đại, tự tiểu, tự tôn, tự ti, tự tiện, tự ái, tự phụ, tự thú, tự phê bình, tự kiễm điễm, tự tha thứ, tự phê (xì ke), và tự sướng... Nhưng có một "tự" mà quỷ đỏ việt cộng không bao giờ phô truơng vì chúng không có, đó là TỰ DO.
          Hai chủ đề việt cộng rất khóai tuyên truyền đó là thêu dệt thành tích của chúng và quãng bá chủ nghĩa xã hội. Một truờng hợp điển hình mà việt cộng thuờng lãi nhãi tuyên truyền trên báo đài là cái trò bịp “chủ nghĩa xã hội” như sau:
Đồng chí Lê thị Lú là một tấm guơng sáng của đạo đức cách mạng... Cả đời đồng chí Lú noi gương “bác” sống khiêm tốn... đồng chí Lú đã cho xã hội căn nhà lớn mà đồng chí đã phải làm lụng cực khổ để gầy dựng và chỉ ở trong một căn nhỏ chật hẹp... Khi được phỏng vấn, đồng chí Lê thị Lú đã phát biểu rằng “mình phải biết lo cho xã hội, mình không nên tham lam, mình phải dẹp lòng tham và chủ nghĩa cá nhân...”...
         Nghe qua thì quá hay và nặc mùi đạo đức, nhưng nghe kỹ sẻ thấy cái ngu xuẩn của cái trò bịp xã hội chủ nghĩa cố hửu của chúng. Đồng chí Lê thị Lú sai ở chổ nào? Một nguời bình thuờng, nhất là nguời sống trong bộ máy tẩy nảo của việt cộng không thể thấy ba cái sai căn bản của đồng chí Lê thị Lú:
  1. vi phạm nhân quyền: tuyên truyền cho chủ nghĩa xã hội là tạo mặc cãm tội lổi cho quyền “mưu cầu hạnh phúc cá nhân” chính đáng đuợc quy định trong điều một của bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền mà chính việt cộng đã ký kết. Xử dụng truyền thông công cộng để tuyên truyền chủ nghĩa xã hội mà không cho phép quãng bá chủ nghĩa cá nhân hay dân chủ tự do (không chủ nghĩa) là vi phạm quyền tự do ngôn luận được quy định trong điều 19 của bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền (vì nguời dân bị bắt buột phải nghe đạo đức một chiều).
  2. Làm hại xã hội: Sự thật là cá nhân càng lo cho xã hội càng giãm lo cho cá nhân là càng làm hại xã hội. Lo cho xã hội không phải là chức năng của nguời dân, chức năng của nguời dân là lo cho chính mình. Lo cho cá nhân và không lo cho xã hội không phải là tham lam hay là chủ nghĩa cá nhân mà là quyền (right) và là chức năng ưu tiên của cá nhân. Xã hội là tổng hợp của cá nhân (đơn vị của xã hội là gia đình), và xã hội chỉ giàu mạnh khi cá nhân giàu mạnh. Nguời dân phải lo cho chính mình một cách chính đáng trong một xã hội công bằng và pháp trị để đuợc giàu mạnh và chỉ cần đóng thuế để chính quyền lo cho xã hội. Chức năng lo cho xã hội là của chính quyền và của tôn giáo, và nguời dân chỉ có bổn phận đóng thuế mà thôi (đối với cá nhân, xã hội là một bổn phận, không phải là một chức năng). Quãng bá chủ nghĩa xã hội là tạo nên sự ỹ lại và sự ăn hại của xã hội, làm hại xã hội và cá nhân.
  3. Làm hại chính bản thân: Hành động chia sẻ cho xã hội của đồng chí Lú trong một xã hội đạo đức (giả) trị và vô pháp trị là một hành động ngu xuẩn làm hại bản thân và thông đồng với tội ác. Nguồn gốc của sự nghèo đói của dân VN duới sự thống trị của việt cộng là cái hệ thống tư bản (đỏ) chủ nghĩa đầy tội ác và một tập đòan buôn dân bán nuớc miệng hô hào chủ nghĩa xã hội tay vơ vét đô la theo chủ nghĩa cá nhân. Tại sao đồng chí Lú chịu nghèo lấy tiếng ngu trong khi đồng chí đại gia Nguyễn văn mánh vơ vét làm giàu? Tại sao đồng chí Mánh không chia sẻ cho xã hội? Xã hội việt cộng chỉ có khôn và ngu, ai ngu thì bị mắc lừa việt cộng, chỉ có vậy thôi.

44) Lộng ngôn xáo ngử
Lộng ngôn xáo ngử là dùng những mỹ từ rổng tuếch, văn hoa chít chòe, nói lung tung dài dòng để tuyên truyền hay đánh lạc hướng. Việt cộng chuyên môn về lộng ngôn sáo ngữ để lường gạt. Đây là một ví dụ:
Phát huy sức mạnh của thế kiềng ba chân "Nhà nước - cộng đồng - đối tượng”, trong đó Nhà nước giữ vai trò chủ đạo, sự hỗ trợ từ cộng đồng là vô cùng quan trọng và nỗ lực của gia đình chính sách có vai trò quyết định…
Đó chính là những nhiệm vụ chính trị hết sức nặng nề và cao cả, nhưng lại cần phải giải quyết một cách căn bản, tạo nền tảng quan trọng chỉ trong một khoảng thời gian không dài nhằm đáp ứng đòi hỏi bức thiết của lịch sử đưa đất nước tiến kịp thời đại. Nhiệm vụ to lớn đó đã và đang tiếp tục đặt ra đối với cả hệ thống chính trị và bộ máy nhà nước khi bắt đầu một nhiệm kỳ mới…
Việt cộng nói lung tung theo cái ý tưởng lương lẹo của chúng mà ý nghĩa thực chất rất nghèo nàn. Đoạn văn trên chỉ là một mớ ngôn từ văn hoa chít chòe tối nghĩa điển hình cho toàn bộ văn chương tuyên truyền, tẩy nảo, nhồi sọ của việt cộng.

45) Lạm dụng châm ngôn
Ngạn ngữ và châm ngôn là những câu nói “hay”, mang tính chất đạo đức và giáo dục. Nhưng không phải châm ngôn và ngạn ngữ là đúng trong mọi trường hợp. Nói châm ngôn như con vẹt theo kiểu công thức là lạm dụng châm ngôn. Việt cộng thường lạm dụng châm ngôn để lường gạt. Ví dụ như nói những câu “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, “Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”, v…v… để kêu gọi đối thủ bỏ súng trong khi việt cộng thủ chặt cây AK. Xử dụng ngạn ngữ hay châm ngôn để biện luận một chiều là ngụy biện.

46) Uyễn ngữ
Uyễn ngữ là dùng từ ngử hoa mỹ để che dấu âm mưu đen tối. Bọn lưu manh tư tưởng việt cộng thích xử dụng chiêu này. Những mỹ danh như MTGPMN, kinh tế mới, cãi cách ruộng đất, trăm hoa đua nở, bước tiến nhảy vọt, học tập cãi tạo, cách mạng văn hóa…, hoặc những mỹ từ như dân chủ, cộng hòa, độc lập, tự do, hạnh phúc, cách mạng, giải phóng…được bọn việt cộng “triệt để” xử dụng để che đậy và lường gạt. Để cướp của giết người, chúng dựng đứng lên một phong trào và lấy một mỹ danh. Để xâm lược, chúng dựng đứng lên một bọn tay sai và lấy một danh xưng rất đẹp. Ví dụ như MTGPMN (Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam) của bè lủ tay sai lê đức thọ và nguyển thị bình, thực chất của tổ chức cộng phỉ này có thể được diển tả qua bốn câu thơ sau đây:
          Rắn đâu có đẻ ra rồng
Mặt trận giải phóng cũng dòng cộng nô
Cũng phường khát máu tham ô
Độc tài vô đạo mưu đồ hại dân

47) Mơ hồ và lạc đề

Mơ hồ là giải thích một đằng rồi sau đó giải thích nẻo khác không liên hệ, hoặc là một chử có nhiều nghĩa không rỏ ràng. Lạc đề là tiền đề và kết luận không liên hệ hay là tiền đề dẩn tới một kết luận khác. Ví dụ như nói rằng “dân Việt Nam không thể có nhân quyền vì lý do địa lý, văn hóa và lịch sử Việt Nam khác với các nước có nhân quyền”. Đây là ngụy biện lạc đề vì nhân quyền và địa lý, văn hóa hay lịch sử không có liên hệ lý luận gì với nhau cả. Bọn ngụy biện việt cộng hảy đọc điều 2 trong bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền mà chính chúng đã ký kết khi chúng xin sỏ quyền lợi của Liên Hiệp Quốc:
Điều 2: Ai cũng được hưởng những quyền tự do ghi trong bản Tuyên Ngôn này không phân biệt đối xử vì bất cứ lý do nào, như chủng tộc, màu da, nam nữ, ngôn ngữ, tôn giáo, chính kiến hay quan niệm, nguồn gốc dân tộc hay xã hội, tài sản, dòng dõi hay bất cứ thân trạng nào khác.
Ngoài ra không được phân biệt về quy chế chính trị, pháp lý hay quốc tế của quốc gia hay lãnh thổ mà người đó trực thuộc, dù là nước độc lập, bị giám hộ, mất chủ quyền hay bị hạn chế chủ quyền.

48) Thảm hóa
Thảm hóa là dựng những trường hợp tồi tệ để bài bác một vấn đề. Ví dụ như lý luận cũa những người chống lại hợp pháp hóa mariwana là “nếu cho phép họ hút mariwana họ sẻ đòi hợp pháp hóa cocain”. Tương tự như vậy, những người chống lại an sinh xã hội bị lọt vào cái lý luận thảm hóa này vì họ lẩn lộn giửa những chương trình an sinh xã hội của thể chế dân chủ với chủ nghĩa xã hội của cộng sản. Việt cộng dùng thảm hóa để hù dọa, chúng thảm hóa rằng nước Việt Nam sẻ loạn nếu dân Việt Nam có tự do. Có nghĩa là khi dân việt nam có tự do thì các đãng phái sẻ cấu xé nhau tranh dành quyền lực. Sự nói láo này một phần là do bản chất gian dối của chúng, phần khác là do “suy bụng ta ra bụng người” của bọn vô sản côn đồ chuyên nghiệp cướp chánh quyền. Hảy nhìn các quốc gia dân chủ tự do ở trong vùng; khi chúng thảm hóa về tự do, việt cộng đã khinh bỉ dân tộc việt nam thua xa Thái Lan hay Mã Lai. Rõ là một lủ kêu căng ngu dốt.



Kết luận
Những phương pháp ngụy biện phổ thông nêu trên chỉ là ở một mức độ chi tiết tương đối và lớp lang tương đối. Bạn có thể phân loại, xếp lớp chúng theo ý bạn, và bạn có thể thêm vào danh sách những phương pháp ngụy biện khác mà bạn biết. Mục đích là nhận dạng nói láo và tránh nói láo, vì nói láo như việt cộng chỉ đưa đến chậm tiến và nô lệ.
Sau đây là 4 câu nói ngụy biện của việt cộng; đố bạn biết chúng thuộc dạng ngụy biện gì và ngụy biện như thế nào. Giống như làm bài tập, câu đầu tiên sẻ được giải thích và 3 câu sau thì xin bạn giải thích dùm.


Câu hỏi
1) “Ở đâu cũng có tội ác”
2) “Không thể áp dụng dân chủ cho Việt Nam được vì dân trí Viet Nam còn thấp”
3) “Chính trị là gian manh xảo trá, chống cộng là làm chánh trị”
4) Tuyên ngôn dựa theo tuyên ngôn cách mạng pháp của HCM: “mọi người sinh ra đều được bình đẵng về quyền lợi


Trả lời
1) “Ở đâu cũng có tội ác”
Việt cộng ngụy biện cho tội ác tràn lan cũa chúng bằng câu “Ở đâu cũng có tội ác”. Đây là ngụy biện loại đơn giản hóa quá độlấp liếm sự thật. Đơn giản hóa quá độ vì chúng chỉ nói có một phần sự thật. Ở đâu cũng có tội ác nhưng tội ác ở việt nam nghiêm trọng hơn rất nhiều vì nền tãng đạo đức xã hội việt nam rất xuy đồi và luật pháp giả tạo của việt cộng không có giá trị. Điều quan trọng hơn là chúng lấp liếm sự thật về kẻ gây tội ác. Ở các quốc gia dân chủ, kẻ gây tội ác là người dân. Trong khi đó ở việt nam, kẻ gây tội ác nghiêm trọng là chính quyền. Một xã hội công an trị chặt chẻ như việt cộng thì không thể lấp liếm, che dấu cho tội phạm chính quyền bằng cách đổ thừa cho người dân được.

3 comments:

  1. The blog vothangmo.blogspot.com is AoLuaHaDong's blog created by me, obviously I know how my article has got there. I did give permission to reproduce and spread out my article, so I do not care who else has got it... the date does not mean anything because wed 21 2012 was the last time I edited the article, not the first day it was posted.

    ReplyDelete
  2. Rất tiếc bạn Chau Kool đã sai những điễm sau đây:

    1/ Cả 2 trang Web bạn nêu ra phía trên, không có "Disclaimer" nói vấn đề cấm nhặt hay phải xin phép tác giả để phỗ biến
    nôi dung, không sai luật lệ về «Copyright».
    2/ Không thể nào nói danh từ "ăn cấp" vì nội dung cả 3 bài đều khác nhau, nếu ý tưỡng giống nhau đó là chuyên thông thường.
    3/ Xin nói cho bạn Chau Kool biết cùng ngày 09.03.2016 hội đồng Giáo Sư đại học Hannover (Germany) cũng không tước bỏ
    bằng Tiến Sĩ của Bộ Trưởng Quốc Phòng Bà "Von der Leyen" về vấn đề «Copy 27 trang không ghi rõ xuất xứ» trong 42 trang
    Luận Án Tiến Sĩ của bà ta vào năm 1990.
    4/ Đây là trang Web riêng tư cá nhân của thangmo, anh ta có quyền làm theo ý riêng của anh ta. Nếu vi phạm luật xài
    Blogspot bạn Chau Kool có thể nêu ra cho tôi biết.
    5/ Khi chup mủ 1 ai, xin bạn Chau Kool hãy tìm hiểu về luật lệ nhất là luật về IT (Information Technologie) để không bị
    lỡ lời & bị xấu hổ trong tương lai.

    Chào bạn Chau Kool

    ReplyDelete
  3. This article is mainly a translation from a chapter about fallacies of a logical thinking class. I composed more explanations and examples to fit my political view base on the truth. In the war against vietcong and its boss, I also fight its derivatives. These political scums, self-proclaimed nationalists, are vietcong's by-products in disguise. They continue to strike our anti-vietcong communities and our authentic nationalism, by utilizing freedom, democracy, liberalism and fallacies. This article is not open for comments from the scums of paltalk whose intentions is personal blackmailing.

    ReplyDelete

Note: Only a member of this blog may post a comment.